Ca hát tán tỉnh thịt em gái nhẹ dạ cả tin, đang ở bên ngoài. – Cô ấy không sao đâu con, cô ấy lớn rồi nên biết phải làm gì. – Nhưng cô ấy không đánh được người xấu đâu. Bố bảo vệ cô ấy đi. Con bé nhảy xuống khỏi lòng tôi, lay lay tay tôi, ánh mắt cầu khẩn. – Vậy, con ở trong này nhé, đừng ra ngoài. Để bố ra xem như thế nào. Con bé gật đầu buông tay tôi ra. Tôi đi ra ngoài, khép cửa lại và đi ra phòng khách. Anh ta đã tỉnh đang được Nguyệt ôm lấy đầu kê vào đùi mình, nhưng mặt vẫn nhăn nhó vì đau, Ca hát tán tỉnh thịt em gái lẳng lơ ánh mắt sợ hãi khi thấy tôi. Tôi cũng